CÂU LẠC BỘ ĐỌC SÁCH
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Cảm xúc sau chuyến đi thực tế Pù Luông, Thanh Hóa 02-04/07/2010

2 posters

Go down

Cảm xúc sau chuyến đi thực tế Pù Luông, Thanh Hóa 02-04/07/2010 Empty Cảm xúc sau chuyến đi thực tế Pù Luông, Thanh Hóa 02-04/07/2010

Bài gửi by Trần Thị Thắm Mon Jul 05, 2010 2:03 am

Một chuyến đi thực tế với nhiều kỷ niệm, nhiều cảm xúc khó quên, những người bạn và những bài học quý giá.

Với chuyến đi thực tế 3 ngày, đến với miền núi xa xôi, hoang dại và nguyên sơ, đến với những con người nơi đây, với những nụ cười trẻ thơ ngây dại và trong sáng, những con người hiền hậu và thân thiện. Một chuyến đi đầy những nhọc nhằn, vất vả, gian nan nhưng cũng đầy những tiếng cười vui và những khoảnh khắc khó quên bên bạn bè.

Ngày đầu tiên, 02.07.2010, 5h sáng cả đoàn 27 người tập trung tại cổng trường ĐH Bách Khoa để khởi hành. Cả đoàn đều rất náo nức, hân hoan, đón chờ miền đất mới, đón chờ những trải nghiệm, khám phá vùng đất lạ. Buổi sáng sớm khá trong lành và mát mẻ, một ngày nắng đẹp. Chuyến hành trình rất vui, tất cả cùng thi nhau hát hò, cười đùa trên xe, một ngày mới, sức sống mới, cảm nhận mới thật tươi đẹp. Mình yêu cuộc sống này biết bao.

Chuyến xe bắt đầu khởi hành từ Hà Nội, xuống Hà Đông, đi qua Xuân Mai qua Hòa BÌnh và vào đất Thanh Hóa. Đi qua mỗi vùng đất một cảm xúc khác nhau. Bắt đầu vào vùng đất Hòa Bình, Thanh Hóa là bức tranh thiên nhiên, núi non hùng vĩ, một màu xanh bạt ngàn của núi rừng, đẹp và hùng vĩ. Đi sâu vào nữa, con đường bắt đầu xấu dần, con đường quanh co, khúc khuỷu và hiểm trở hơn. Chiếc xe dùng dình, lộn đến xóc ruột và chóng mặt. Những con đường đất đỏ dần hiện ra, mới trời mưa nên con đường khá lầy lội và khó đi. Thực sự bác tài xế đã rất khó khăn, vất vả mới vào sâu được bên trong bản. Nhưng lực bất tòng tâm, xe không thể vào tới nơi dừng chân, kết quả là giữa trời nắng lúc 10h cả đoàn phải bước xuống xe và đi bộ 5km về phía trước. Nắng, nóng, mệt, say xe, đói, khát là những điều mà ai cũng cảm nhận được, đi bộ quãng đường dài phía trước, lầy lội, xa xôi, lúc lên cao lúc xuống dốc, nắng, mệt nhưng thực sự trong lòng lại thấy xót xa. Xót xa với cuộc sống người dân nơi đây, quá nghèo, quá khổ, xót xa khi chẳng bao giờ mình phải như vậy. Xót xa khi lần đầu thực tế mới thấy ở nhiều nơi, vẫn còn rất nhiều người nghèo khổ, và mình được sống tốt hơn họ rất nhiều. Thực sự trước lúc đi mình đã rất lo lắng, lo lắng cho chuyến đi, lo lắng vì vào vùng sâu vùng xa khó khăn, thiếu thốn, sợ sức khỏe sẽ yếu, sẽ ốm, sẽ vất vả cho cả đoàn, và có lúc lại sợ, lại thầm bảo: Hay thôi mình không đi nữa, thực sự xấu hổ khi nói ra điều đó. Nhưng chuyến đi thực tế đã cho mình cái nhìn thực tế về cuộc sống hơn, mở rộng tầm nhìn, mở rộng cảm nghiệm sâu sắc về cuộc sống.

Ngày đầu tiên chúng tôi ở lại bản Hin làm nơi dừng chân, chúng tôi ở nhà bác Trưởng bản, cùng nhau ở nhà sàn và sinh hoạt ở đó. Buổi trưa sau khi ăn trưa và ổn định sinh hoạt, ăn ở nghỉ ngơi, chúng tôi bắt đầu ngày làm việc đầu tiên ở bản, các nhóm bắt đầu tương tác với nhau để làm việc cùng, cả nhóm đi bộ đến từng hộ gia đình, thăm hỏi và tìm hiểu cuộc sống thực nơi đây của bà con dân tộc. Có khá nhiều điều khiến chúng tôi bất ngờ và ngỡ ngàng sau buổi chiều đầu tiên. Buổi tối đầu tiên ở bản thật khác so với cuộc sống ở thành phố hay đồng bằng. Cả đoàn có 27 người nhưng lại chỉ có một nhà vệ sinh và 2 cái nhà để tắm. Và thế là anh chị em chia nhau xếp hàng để tắm lần lượt. Kết quả là về từ 5h chiều nhưng đến gần 9h mới có người tắm xong. Hi hi Smile. Ngày làm việc đầu tiên khá hiệu quả, sau khi ăn tối xong cả đoàn lại họp lại và tổng kết sơ bộ công việc trong ngày, tiếp đó là những chia sẻ về sự thay đổi của bản thân sau khi tham gia Yese của các thành viên. Và những tranh luận hết sức sôi nổi về tương lai cho Yese, ít nhất là Yese năm sau. Đến 12h cả nhóm phải tắt đèn đi ngủ, một số thành viên cố thu sóng GPRS hoặc 3g để xem bóng đá trong bóng tối. Trước khi ngủ cả nhà cùng hát chúc mừng sinh nhật một Yese-er nhân ngày sinh nhật. Và tất nhiên mình chẳng quên hát: Chúc bé ngủ ngon trước khi nhắm mắt để ngủ. Mình vẫn vui vẻ thế mà. Hi, thời tiết thì nóng nhưng gần sáng lại lạnh, mấy chị em nằm co ro nhưng vẫn ngủ ngon lành.

Ngày thực tế thứ hai, 03.07,2010
5h sáng tỉnh dậy, bên cạnh mình là các anh chị em, hi, thấy ấm áp, gần gũi. Dường như cả nhà có vẻ mệt, người dậy trước thì xuống dưới sân nói chuyện, nhiều người vẫn đang ngủ hoặc vừa tỉnh dậy vẫn còn cái ngáp ngủ. Hi, còn mình đón chào ngày mới bằng một nụ cười thật tươi, và "chào buổi sáng, chào buổi sáng, chào buổi sáng!", cuộc sống thật tươi đẹp biết bao, hát một bài cái nào, khởi đầu một ngày mới Smile

Ăn sáng xong cả nhà lại chuẩn bị hành trang để lên đường đến một bản khá xa và sâu trong xã, đi ô tô được một lúc thì phải dừng để đi bộ vì xe không đi vào được. Quãng đường vừa dài, vừa xa, vừa quanh co, khúc khuỷu, ngoằn nghoèo, lúc dốc lên cao thật mỏi. Lúc đầu còn khỏe thì vừa đi vừa hát, vừa chụp ảnh, lúc sau mệt thì thở chẳng ra hơi, tay đi chống gậy mà cảm thấy vẫn mệt. Càng đi càng thấy xa, cảm thấy mình đã đi qua hết mấy ngọn núi phía dưới mà mãi chưa thấy có ngôi nhà nào phía xa xa. Ôi nản quá, càng đi càng thấy xa. Nắng chang chang, mấy bình nước lớn mang đi đều hết, may mà gặp một nhà ở đó thế là vào xin nước. Nghỉ một lát lại đi tiếp, và đi mãi gần 2 tiếng đi bộ thì vào tới nơi. Ôi cảnh đẹp thật, có một con suối khá nhỏ chạy qua, làn nước mát rượi. Đứa nào đứa nấy nhìn thấy nước là sung sướng, nhảy ngay xuống suối rửa mặt và vục nước uống ừng ực. mát quá, đã quá Smile

Cả đoàn dừng chân tại nhà bác trưởng Bản với mô hình du lịch sinh thái, nghỉ ngơi một lát cả đoàn có cuộc nói chuyện, phỏng vấn với các cán bộ trong bản, thu thập được rất nhiều thông tin bổ ích và cũng khá đầy đủ. Tiếp đó là ăn cơm và có một phần rất thú vị và đặc biệt, cả đoàn được bác chủ nhà mời rượu cần. Lần đầu tiên mình uống rượu cần, có vị ngọt và nhẹ, không cay nồng, rất dễ uống, uống rượu cần cũng phải có cái tục của nó, thực sự rất hấp dẫn, thú vị.

Vị men rượu cay nồng, lại chẳng mấy khi được gần gũi nói chuyện như vậy, thế là cả nhà ngồi bàn tán, chia sẻ, tâm sự, bình luận chuyện yêu đương. Khá rôm rả, thú vị. Còn mình thì ngồi cạnh cửa sổ và đọc sách, trầm ngâm và suy tư nhiều chuyện...Nhưng mình vẫn tin vẫn luôn có người hiểu mình và ủng hộ mình, tin yêu mình. Cuộc sống vốn rất đáng để ta yêu mà, con người cũng thế. Hãy cứ yêu, cứ mở lòng mình và không sợ điều gì cả Smile

Buổi chiều cả nhóm đi thực tế các hộ gia đình ở đó, đi tắm suối và hành trình trở về. Lúc về đi qua thác nước và suối, ui đẹp ơi là đẹp, thích thật, mát nữa. Phong cảnh núi rừng thật hùng vĩ, hoang sơ, không khí rất trong lành. Cuộc sống của dân làng nơi đây tuy khó khăn, vất vả nhưng họ lại được sống trong môi trường rất xanh, rất sạch và đẹp. Trên đường về chúng mình cũng gặp những du khách nước ngoài đi du lịch, họ thích thú với những dòng suối mát trong, với những ruộng bậc thang mùa lúa chín, thích cái hùng vĩ, hoang sơ nơi đây. Họ thì thích, chúng tôi cũng rất thích nhưng để đi bộ lên đây không phải điều dễ dàng. Chuyến hành trình khá vất vả và mệt. Lúc về nước cũng hết cạn, phải đi mãi mới có một quán bán nước ven đường, rồi đi mãi đi mãi mới về được đến nơi có xe ô tô chờ để đón. Lúc lên xe, gió mát lùa qua cửa kính, tận hưởng cái mát của làn gió mà thấy yêu cuộc sống biết bao, thấy yêu cái làn gió mát ấy, yêu chiếc xe ô tô của chú tài xế và yêu cả những người bạn trên xe...

Vậy là kết thúc ngày làm việc thứ hai rồi, sau hai ngày làm việc cùng nhau, ăn, ngủ, nghỉ, sinh hoạt cùng nhau các thành viên đã rất thân quen và gần gũi nhau. Đây cũng là dịp để các boys của Yese thể hiện hết mình, sự tận tình, chu đáo, quan tâm tới các chị em phụ nữ. Sau khi tổng kết công việc trong ngày, cả đoàn tổ chức cuộc thi bình chọn NAM VƯƠNG cho Yese. Và thực sự với màn catwalk và thể hiện tài năng của các thí sinh đã làm ban giám khảo là các chị em phụ nữ cười vỡ bụng, đi hết từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác. Thực sự, thực sự rất ấn tượng.

Với màn nhảy Haru Haru hết sức điệu nghệ và chuyên nghiệp của Mr Hiếu, bạn đã xứng đáng nhận được giải "Trai nhảy" của ban giám khảo. Chị em hết sức ngạc nhiên và trầm trồ khen ngợi Smile

Thứ hai là phần thi của ảo thuật gia: Quốc Việt, chàng trai trẻ tuổi này mới học năm hai Đại học Dược nhưng lại rất có tài năng ảo thuật, với cái màn chọc que tăm vào đường mao mạch máu giống như chọc bơm kim tiêm vào đến sợ, rồi mấy màn ảo thuật nữa, các chị em cười vỡ bụng vì cách pha trò của Việt và cũng hết sức trầm trồ khen ngợi sự khéo léo của cậu. Và thật bất ngờ, cậu đã được ban giám khảo bình chọn và trao giải" NAM VƯƠNG" cho mùa giải Yese năm nay Smile

Tiếp đó là phần dự thi của thí sinh Đức Hiệp, hiện anh là trưởng bản, là già làng của Yese team, bình thường với dáng vẻ đạo mạo của mình, chị em rất yêu quý và nể phục anh, nhưng không ngờ sau cái bài dự thi: "Kể chuyện mua vui cho chị em phụ nữ và bài múa quạt hết sức shock của anh, các chị em phụ nữ phải lăn bò ra mà cười, cười vỡ bụng về tài năng diễn xuất của anh. Và kết quả anh đã rinh về giải "Mr Lên đồng" rất xứng đáng và xuất sắc. Smile

Phần dự thi thứ 4 của các thí sinh Quang Anh, Công và Đạt hết sức xuất sắc và ấn tượng trong vở kịch đánh ghen. Với phần thi áo tắm, nữ sinh Quang Anh hết sức duyên dáng và yểu điệu trong bikini và đi bên cạnh là một anh chàng hết sức đẹp trai và cao to là Thành Công, nhưng thật không ngờ anh đã không giữ được cô bồ yểu điệu của mình mà lại bị một tên cướp thuộc băng nhóm xã hội đen cướp mất. Với diễn xuất hết sức tài nghệ của 3 chàng trai, các chị em phụ nữ cứ ôm nhau mà cười rũ rượi Smile. Và thật xứng đáng với phong cách của mình, các chàng trai nhận được giải "Mr Cột", "Mr cá cảnh" và "Mr yếu điệu".

Phía sau còn một số phần dự thi của các thí sinh khác nhưng do thời gian có hạn, giám khảo phải đi ngủ nên không thể viết tiếp được. Mong các thí sinh nào chưa có tên thì tự hoàn thiện bài viết về mình và gửi về cho ban giám khảo để bài viết được cập nhật thêm Smile nhớ gửi cả file ảnh đính kèm nữa nhé Smile....

Vậy là cuộc thi kết thúc trong niềm sung sướng, hân hoan, vui vẻ của tất cả các anh chị em, đến 2h sáng cả nhà mới đi ngủ. Nửa đêm vẫn thấy mình bật cười vì nhớ lại và buồn cười Smile, các anh em rất ấn tượng với tiếng cười của mình vì nó có sức lan tỏa, và nó khiến các anh em phải cười theo Smile ( Cốt là để thi xem ai răng trắng hơn ý mà Smile)

Ngày cuối cùng, 04.07.2010

5h30 dậy, chào mọt ngày mới yên bình, ngày cuối cùng ở lại nơi đây, chợt thấy tiếc biết bao. 3 ngày dường như rất ngắn ngủi nhưng lại biết bao kỷ niệm, ý nghĩa. Vẫn là mình đấy thôi, nụ cười vui tươi biết mấy, vẫn chào buổi sáng với một loạt các ca khúc bất hủ. Sau cái chuyến đi chơi này, anh em càng khẳng định lại cái đặc trưng riêng của mình: "KHÔNG KHÓC THÌ CƯỜI, KHÔNG CƯỜI THÌ HÁT ") nhưng chỉ có 3 ngày thôi, mình chỉ toàn cười vui, hát hò chứ đâu có khóc tí nào đâu. He he Smile vui thế cơ mà.

Sau khi ăn sáng và tổng kết toàn bộ chuyến đi, cả nhà lại lên xe và đi thăm mô hình VAC cuối cùng. Trên đường đi, các chị em đã kịp thời phỏng vấn các anh em dự thi trong cuộc thi tối qua. Và nhìn chung các anh em đều có một cảm xúc: "Thật hối hận vì bài thi tối qua, chỉ vì ham hố mấy cái giải mà làm trò ý, thật xấu hổ quá Smile", các anh em vừa cười vừa nói nhưng đều ngậm ngùi chua xót vì toàn nhận được các phần thưởng ấn tượng, nào là : mr trai nhảy, mr lên đồng, dê vương, mr cá cảnh,.. Smile đúng là các chị em đã hết sức công tâm khi trao giải cho các anh em Yese-ers. Ngày cuối cùng đi thăm nông trại của bác Nguyễn Thị Phú và chuyến hành trình về Hà Nội. Đúng 5h30 cả đoàn về tới bến xe Mỹ Đình. Thực sự mệt, nhưng một chuyến đi đầy ý nghĩa đối với mình.

Chỉ với 3 ngày nhưng có biết bao trải nghiệm thực tế, bao kỷ niệm thân thương, những bài học sâu sắc sau chuyến đi thực tế. Là kinh nghiệm "Nằm vùng", là kỹ năng "Quan hệ"bởi NẾU MUỐN ĐI NHANH, BẠN HÃY ĐI MỘT MÌNH, NẾU MUỐN ĐI XA CHÚNG TA PHẢI ĐI CÙNG NHAU, là một cuộc sống nơi vùng miền núi xa xôi, được ở nhà sàn, được uống rượu cần và ăn cơm người Thái, được trèo đèo, lội suối, được tận hưởng cái nắng, cái nóng nhưng trong lành và bình yên của không gian núi rừng bạt ngàn. Và ở nơi ấy ta có những người bạn thêm hiểu nhau nhiều hơn, thêm những sự quan tâm trong cuộc sống, để ta biết rằng ta vẫn luôn được yêu thương thật nhiều, để ta thấy vui và ấm lòng khi ai đó quan tâm, để ta biết yêu và được yêu Smile
Trần Thị Thắm
Trần Thị Thắm
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 1201
Điểm : 1354
Được cám ơn : 9
Join date : 25/09/2009
Age : 36

Về Đầu Trang Go down

Cảm xúc sau chuyến đi thực tế Pù Luông, Thanh Hóa 02-04/07/2010 Empty Re: Cảm xúc sau chuyến đi thực tế Pù Luông, Thanh Hóa 02-04/07/2010

Bài gửi by yen"._."linh Mon Jul 05, 2010 4:19 pm

Đúng là những hoạt động ý nghĩa. Thật ghen tị với Thắm đó. Chúc mừng nhé!
yen
yen"._."linh
Thành viên tích cực
Thành viên tích cực

Tổng số bài gửi : 534
Điểm : 1180
Được cám ơn : 5
Join date : 05/10/2009
Age : 36
Đến từ : Phú Thọ

Về Đầu Trang Go down

Cảm xúc sau chuyến đi thực tế Pù Luông, Thanh Hóa 02-04/07/2010 Empty Re: Cảm xúc sau chuyến đi thực tế Pù Luông, Thanh Hóa 02-04/07/2010

Bài gửi by Trần Thị Thắm Mon Jul 05, 2010 10:12 pm

Hi cảm ơn Yến nha, mình cũng thấy vui lắm khi được trải nghiệm cuộc sống như thế, thấy ý nghĩa lắm, và biết yêu, biết trân trọng cuộc sống của mình biết bao. Bởi cuộc sống của mình là mơ ước của bao nhiêu đồng bào khó khăn.
Trần Thị Thắm
Trần Thị Thắm
Moderators
Moderators

Tổng số bài gửi : 1201
Điểm : 1354
Được cám ơn : 9
Join date : 25/09/2009
Age : 36

Về Đầu Trang Go down

Cảm xúc sau chuyến đi thực tế Pù Luông, Thanh Hóa 02-04/07/2010 Empty Re: Cảm xúc sau chuyến đi thực tế Pù Luông, Thanh Hóa 02-04/07/2010

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết