HỌC CÁCH VỠ ÒA, HỌC CÁCH YÊU THƯƠNG
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
HỌC CÁCH VỠ ÒA, HỌC CÁCH YÊU THƯƠNG
Chào anh chị, em là thành viên mới, mới toanh í .Hôm qua lướt web em tình cờ đọc được một bài viết khá hay. Mọi người cùng đọc và suy ngẫm ah.hjhj
HỌC CÁCH VỠ ÒA. HOẠC CÁCH YÊU THƯƠNG.
Vì đã có bắt đầu nên sẽ có kết thúc. Chỉ là bản thân tôi không
muốn, không dám nghĩ và không chấp nhận điều ấy. Tôi rất sợ làm tổn thương
người khác. Nhưng lại luôn bị tổn thương bởi một ai đó. Hình như nếu đã sống
trong đời, thì một là bạn phải làm người ta đau, hoặc là họ sẽ làm bạn đau. Đó
là điều không tránh khỏi.
Có đôi khi, bạn chấp nhận buông tay không phải vì bạn không
muốn tiếp tục, mà là bạn không còn sự lựa chọn. Từ bỏ một thói quen luôn khiến
bản thân hụt hẫng và mất đi một người bạn lại càng khiến mình đau lòng hơn. Cái
thế giới trước mắt tôi có quá nhiều mâu thuẫn, ngờ vực. Mà tôi thì lại đang mù
mờ trong mớ hỗn độn ấy, không biết là gì cho đúng. Chỉ biết hành động theo cảm
tính, theo cách mà mình biết rằng sẽ có nhiều người hài lòng, dù tận sâu, rất
sâu nơi lồng ngực bên trái, có cảm giác nhói đau. Nhưng nếu hành động theo cách
khác, sẽ thấy dễ chịu hơn sao? Ngốc vẫn là ngốc mà thôi.
Tôi thích có một chậu hoa nhỏ đặt nơi cửa số bàn học. Đời sẽ
xinh hơn một tí, nhiều hy vọng hơn một tí. Tôi cũng thích ngắm nhìn những cơn
mưa. Đi dưới trời mưa, sẽ không sợ ai thấy mình khóc, không sợ khi cười bị cho
là dở hơi. Đi dưới trời mưa, con người rét lạnh nhưng dễ quên hết mọi lỗi lầm,
những phiền muộn và xét nét nhau. Đi dưới trời mưa, những ngày cũ dễ ùa về rồi
vỡ òa, tan chảy như dòng nước nhỏ. Và đi dưới trời mưa, người ta khó nhận ra
nhau, để rồi khỏi phải cảm thấy khó xử.
Sao không nhìn nhau mà mắng chửi xối xả nhau đi? Hơn là im lặng
mà thấy mình lòng mình nặng trĩu?
Vì ta lớn cả rồi. Ta có thể nhận ra rõ vấn đề. Nhưng mà, một
khi ta đủ trưởng thành để thấy những việc xung quanh nghiêm trọng đến mức nào,
thì ta lại càng dễ mất đi tính trong sáng ngày thơ trẻ. Không thể như một đứa
bé, khóc òa lên khi bị bạn giành ăn. Ta biết, sự việc có những cái đúng sai, có
những cái có thể bắt đầu lại được và có những cái không thể. Có những điều có
thể nói, và cũng có những điều không được phép.
Tôi nhớ, mình từng khuyên đứa em gái nhỏ về cánh cửa hạnh phúc.
Khi một cánh cửa hạnh phúc khép lại, thì một cánh khác sẽ mở ra. Nhưng con
người thường hay nhìn về phía cánh cửa đã đóng mà thấy tiếc nuối, quên mất đang
có một cánh cửa khác dành cho mình. Tôi cũng như vậy. Cứ đinh ninh rằng mọi thứ
đã hoàn hảo quá rồi, đến khi nhận ra khỏang trống lớn ấy, mới thấy chông chênh.
Rồi thì cứ tự làm mình thấy buồn và khó chịu.
Vì mọi việc không thể nào thay đổi thì cứ để chúng ngủ như con
mèo ngoan. Khi nào con mèo ngoan muốn thức, sẽ thức. Vì bản thân mình đã cố hết
sức giữ, nếu không thể giữ được nữa, thì cứ thả tay ra, để chúng bay đi.
Có người nói với mình, nên nghĩ không còn người bạn này thì
mình chơi với người bạn khác. Nhưng nếu những mối quan hệ cứ bị quy ra theo giá
trị cũ mới, nếu bản thân có thể dễ dàng quên... chắc mình không còn là mình
nữa. Mình vẫn là mình đấy thôi. Một chút vẩn vơ, một chút hy vọng, một chút
thất vọng... Nhưng mình vẫn thấy cuộc sống này trong lành biết mấy, những con
người xung quanh vẫn đáng yêu biết mấy. Mình không thể cho là chưa từng có gì
vui buồn xảy ra, nhưng mình sẽ chấp nhận chúng. Vì đối với mình, chỉ nên yêu
thương, chỉ có yêu thương mới có thể đem lại may mắn, hạnh phúc và bình
yên.
Và dù cho mọi thứ đã thay dổi, thì những ngày cũ, tình bạn cũ
vẫn trong sáng và tròn đầy. Tất cả vẫn đẹp và vẹn nguyên như chưa từng có gì
cả.
Khi nghĩ về những ngày đã qua, những người bạn một thời... chỉ
có nụ cười, không có nước mắt, chỉ có niềm vui, không có nỗi buồn. Một ngày mới
sẽ đến mang theo những niềm vui mới. Dù đó là thật hay giả thì cũng từng là
bạn. Nếu có hối hận, hay tiếc nuối, chỉ là tự mình không biết quý nhau hơn
thôi...
Có những thứ không thể. Nhưng yêu thương là có thể.
HỌC CÁCH VỠ ÒA. HOẠC CÁCH YÊU THƯƠNG.
Vì đã có bắt đầu nên sẽ có kết thúc. Chỉ là bản thân tôi không
muốn, không dám nghĩ và không chấp nhận điều ấy. Tôi rất sợ làm tổn thương
người khác. Nhưng lại luôn bị tổn thương bởi một ai đó. Hình như nếu đã sống
trong đời, thì một là bạn phải làm người ta đau, hoặc là họ sẽ làm bạn đau. Đó
là điều không tránh khỏi.
Có đôi khi, bạn chấp nhận buông tay không phải vì bạn không
muốn tiếp tục, mà là bạn không còn sự lựa chọn. Từ bỏ một thói quen luôn khiến
bản thân hụt hẫng và mất đi một người bạn lại càng khiến mình đau lòng hơn. Cái
thế giới trước mắt tôi có quá nhiều mâu thuẫn, ngờ vực. Mà tôi thì lại đang mù
mờ trong mớ hỗn độn ấy, không biết là gì cho đúng. Chỉ biết hành động theo cảm
tính, theo cách mà mình biết rằng sẽ có nhiều người hài lòng, dù tận sâu, rất
sâu nơi lồng ngực bên trái, có cảm giác nhói đau. Nhưng nếu hành động theo cách
khác, sẽ thấy dễ chịu hơn sao? Ngốc vẫn là ngốc mà thôi.
Tôi thích có một chậu hoa nhỏ đặt nơi cửa số bàn học. Đời sẽ
xinh hơn một tí, nhiều hy vọng hơn một tí. Tôi cũng thích ngắm nhìn những cơn
mưa. Đi dưới trời mưa, sẽ không sợ ai thấy mình khóc, không sợ khi cười bị cho
là dở hơi. Đi dưới trời mưa, con người rét lạnh nhưng dễ quên hết mọi lỗi lầm,
những phiền muộn và xét nét nhau. Đi dưới trời mưa, những ngày cũ dễ ùa về rồi
vỡ òa, tan chảy như dòng nước nhỏ. Và đi dưới trời mưa, người ta khó nhận ra
nhau, để rồi khỏi phải cảm thấy khó xử.
Sao không nhìn nhau mà mắng chửi xối xả nhau đi? Hơn là im lặng
mà thấy mình lòng mình nặng trĩu?
Vì ta lớn cả rồi. Ta có thể nhận ra rõ vấn đề. Nhưng mà, một
khi ta đủ trưởng thành để thấy những việc xung quanh nghiêm trọng đến mức nào,
thì ta lại càng dễ mất đi tính trong sáng ngày thơ trẻ. Không thể như một đứa
bé, khóc òa lên khi bị bạn giành ăn. Ta biết, sự việc có những cái đúng sai, có
những cái có thể bắt đầu lại được và có những cái không thể. Có những điều có
thể nói, và cũng có những điều không được phép.
Tôi nhớ, mình từng khuyên đứa em gái nhỏ về cánh cửa hạnh phúc.
Khi một cánh cửa hạnh phúc khép lại, thì một cánh khác sẽ mở ra. Nhưng con
người thường hay nhìn về phía cánh cửa đã đóng mà thấy tiếc nuối, quên mất đang
có một cánh cửa khác dành cho mình. Tôi cũng như vậy. Cứ đinh ninh rằng mọi thứ
đã hoàn hảo quá rồi, đến khi nhận ra khỏang trống lớn ấy, mới thấy chông chênh.
Rồi thì cứ tự làm mình thấy buồn và khó chịu.
Vì mọi việc không thể nào thay đổi thì cứ để chúng ngủ như con
mèo ngoan. Khi nào con mèo ngoan muốn thức, sẽ thức. Vì bản thân mình đã cố hết
sức giữ, nếu không thể giữ được nữa, thì cứ thả tay ra, để chúng bay đi.
Có người nói với mình, nên nghĩ không còn người bạn này thì
mình chơi với người bạn khác. Nhưng nếu những mối quan hệ cứ bị quy ra theo giá
trị cũ mới, nếu bản thân có thể dễ dàng quên... chắc mình không còn là mình
nữa. Mình vẫn là mình đấy thôi. Một chút vẩn vơ, một chút hy vọng, một chút
thất vọng... Nhưng mình vẫn thấy cuộc sống này trong lành biết mấy, những con
người xung quanh vẫn đáng yêu biết mấy. Mình không thể cho là chưa từng có gì
vui buồn xảy ra, nhưng mình sẽ chấp nhận chúng. Vì đối với mình, chỉ nên yêu
thương, chỉ có yêu thương mới có thể đem lại may mắn, hạnh phúc và bình
yên.
Và dù cho mọi thứ đã thay dổi, thì những ngày cũ, tình bạn cũ
vẫn trong sáng và tròn đầy. Tất cả vẫn đẹp và vẹn nguyên như chưa từng có gì
cả.
Khi nghĩ về những ngày đã qua, những người bạn một thời... chỉ
có nụ cười, không có nước mắt, chỉ có niềm vui, không có nỗi buồn. Một ngày mới
sẽ đến mang theo những niềm vui mới. Dù đó là thật hay giả thì cũng từng là
bạn. Nếu có hối hận, hay tiếc nuối, chỉ là tự mình không biết quý nhau hơn
thôi...
Có những thứ không thể. Nhưng yêu thương là có thể.
tinhyeu- Thành viên mới
- Tổng số bài gửi : 30
Điểm : 33
Được cám ơn : 1
Join date : 24/05/2010
Re: HỌC CÁCH VỠ ÒA, HỌC CÁCH YÊU THƯƠNG
Có những điều sẽ trở nên khó khăn lắm, mình hiểu mà và thực sự cảm nhận được sự đồng điệu khi đọc bài viết này. Song mình hiểu rằng, mình vẫn là mình đấy thôi, mọi chuyện vẫn bình an và nhẹ nhàng khi ta dám đối mặt với sự thật, dám chấp nhận nó và để nó lắng yên, tới một ngày nào đó ta sẽ thật sự bình tâm. Bình an nhé yêu thương, dù chẳng còn như ngày xưa nhưng vô tình gặp mình vẫn cười, vẫn cứ quan tâm như ngày xưa chỉ bởi câu nhắc khéo: "Trông anh mệt đấy, nhớ cạo râu đi nhé " vậy thôi, bình an chỉ ở bên trong mình
Trần Thị Thắm- Moderators
- Tổng số bài gửi : 1201
Điểm : 1354
Được cám ơn : 9
Join date : 25/09/2009
Age : 36
Re: HỌC CÁCH VỠ ÒA, HỌC CÁCH YÊU THƯƠNG
hjhj.Chị comment hay thế
tinhyeu- Thành viên mới
- Tổng số bài gửi : 30
Điểm : 33
Được cám ơn : 1
Join date : 24/05/2010
Re: HỌC CÁCH VỠ ÒA, HỌC CÁCH YÊU THƯƠNG
Hì hì chị nên cảm ơn em chứ, chị thấy chị đã từng giống người viết bài này lắm, GIỐNG ĐẾN TỪNG CEN TI MÉT. Hì hì Nhưng bây giờ chắc có lẽ chị ổn hơn người bạn ấy, và chị tin người bạn ấy cũng sẽ bình yên thôi. Nếu không giữ lại được thì hãy buông tay ra, sẽ thấy nhẹ nhàng hơn, yêu cần có sự tự do. Hì hì. Đúng là dù mình không muốn, dù đau lắm nhưng mình không còn lựa chọn nào khác mà
Thậm chí có thể nếu buông ra, người ấy sẽ đi mãi không về nhưng điều đó giúp mình hiểu rằng NGƯỜI ẤY MÃI KHÔNG THUỘC VỀ MÌNH
Thậm chí có thể nếu buông ra, người ấy sẽ đi mãi không về nhưng điều đó giúp mình hiểu rằng NGƯỜI ẤY MÃI KHÔNG THUỘC VỀ MÌNH
Trần Thị Thắm- Moderators
- Tổng số bài gửi : 1201
Điểm : 1354
Được cám ơn : 9
Join date : 25/09/2009
Age : 36
Re: HỌC CÁCH VỠ ÒA, HỌC CÁCH YÊU THƯƠNG
đúng là chỉ những người trong cuộc mới cảm nhận hết được, chị nhỉ? Mong cho mọi người luôn cảm thấy bình yên trong tâm hồn.
Amen!!!
Bình yên một thoáng cho tim mềm
Bình yên ta vào đêm
Bình yên để đóa hoa ra chào
Bình yên để trăng cao
Bình yên để sóng nâng niu bờ
Bình yên không ngờ
Lòng ta se sẽ câu kinh bình yên.
Amen!!!
Bình yên một thoáng cho tim mềm
Bình yên ta vào đêm
Bình yên để đóa hoa ra chào
Bình yên để trăng cao
Bình yên để sóng nâng niu bờ
Bình yên không ngờ
Lòng ta se sẽ câu kinh bình yên.
tinhyeu- Thành viên mới
- Tổng số bài gửi : 30
Điểm : 33
Được cám ơn : 1
Join date : 24/05/2010
Re: HỌC CÁCH VỠ ÒA, HỌC CÁCH YÊU THƯƠNG
Hi bình yên! chị cũng mong bình yên lắm, mong một giấc ngủ bình yên
Trần Thị Thắm- Moderators
- Tổng số bài gửi : 1201
Điểm : 1354
Được cám ơn : 9
Join date : 25/09/2009
Age : 36
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Wed May 28, 2014 1:56 pm by sachhaystore
» Đăng kí làm thành viên CLB Đọc Sách
Fri Dec 14, 2012 3:38 pm by vuongthihoan18
» noi dung buoi sinh hoat 12-12
Thu Aug 23, 2012 8:27 pm by Newstar_vcu
» Hội thảo Đọc sách thời đại công nghệ số- giao lưu với tiến sĩ Nguyễn Mạnh Hùng
Thu Aug 09, 2012 4:16 pm by ngocsieu
» Thái Hà Books tổ chức ngày hội "Đọc sách miễn phí"
Thu Aug 09, 2012 4:08 pm by ngocsieu
» Người nam châm- Cuốn sách có sức nặng ghê gớm
Sat Jul 28, 2012 10:31 am by ngocsieu
» LÀM GIÀU VỚI TÂM THANH TỊNH
Mon Jul 23, 2012 3:44 pm by ngocsieu
» Tình dục trong văn học Việt dưới cách nhìn của đạo lý hồn nhiên và của đạo lý học thuyết
Mon Jul 23, 2012 3:22 pm by ngocsieu
» Bí mật của người giàu nhất trong lịch sử nhân loại !!!
Mon Jul 23, 2012 2:00 pm by ngocsieu
» NHỮNG NGUYÊN TẮC THÀNH CÔNG- KINH THÁNH CHO NGƯỜI KHỞI NGHIỆP
Mon Jul 23, 2012 1:48 pm by ngocsieu
» Phần mềm mindmap 7.0
Fri Jun 29, 2012 9:01 am by tronghung124
» hãy biết ơn đời
Sat Jun 23, 2012 6:59 pm by huany2k
» Đắc Nhân Tâm - Cuốn Sách Hay Nhất Của Mọi Thời Đại
Thu Jun 07, 2012 11:48 pm by stilless
» Khai giảng lớp luyện thi N2 và N3 tại Trung tâm Nhật Ngữ Top Globis
Sat Feb 11, 2012 9:54 am by tuquynh
» HÀNH TRÌNH YÊU THƯƠNG - CUỘC THI ẢNH ĐANG THU HÚT CÁC BẠN TRẺ THAM GIA
Thu Dec 01, 2011 11:27 am by Taros
» Hoc tieng Anh tu loidich.com ne
Fri Nov 18, 2011 9:05 am by cao_anh
» làm thế nào để học từ vựng một cách nhanh chóng????
Wed Oct 05, 2011 2:42 pm by evan
» VẬN ĐỘNG TÀI TRỢ
Thu Sep 29, 2011 5:42 pm by Taros
» câu chuyện tình yêu
Sun Sep 25, 2011 6:24 pm by lancers_id94
» Học tiếng Nhật - Top Globis
Wed Sep 21, 2011 4:33 pm by tuquynh